Nghiên Cứu Chiến Lược
  • Trang Chủ
  • Lĩnh vực
    • Kinh tế
    • Xã hội
    • Quốc phòng – an ninh
    • Chính trị
  • Khu vực
    • Châu Á
    • Châu Âu
    • Châu Mỹ
    • Châu Phi
    • Châu Đại Dương
  • Phân tích
    • Ý kiến độc giả
    • Chuyên gia
  • Thư viện
    • Sách
    • Tạp chí
    • Media
  • Podcasts
  • Giới thiệu
    • Ban Biên tập
    • Dịch giả
    • Đăng ký cộng tác
    • Thông báo
No Result
View All Result
  • Trang Chủ
  • Lĩnh vực
    • Kinh tế
    • Xã hội
    • Quốc phòng – an ninh
    • Chính trị
  • Khu vực
    • Châu Á
    • Châu Âu
    • Châu Mỹ
    • Châu Phi
    • Châu Đại Dương
  • Phân tích
    • Ý kiến độc giả
    • Chuyên gia
  • Thư viện
    • Sách
    • Tạp chí
    • Media
  • Podcasts
  • Giới thiệu
    • Ban Biên tập
    • Dịch giả
    • Đăng ký cộng tác
    • Thông báo
No Result
View All Result
Nghiên Cứu Chiến Lược
No Result
View All Result
Home Khu vực Châu Á

Vai trò của Chính hiệp trong việc điều hoà mối quan hệ đa đảng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thời Tập Cận Bình

25/09/2025
in Châu Á, Chính trị
A A
0
Vai trò của Chính hiệp trong việc điều hoà mối quan hệ đa đảng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thời Tập Cận Bình
0
SHARES
238
VIEWS
Share on FacebookShare on Twitter

Quá trình tập trung quyền lực của Đảng Cộng sản Trung Quốc (CPC) không chỉ diễn ra trong nội bộ Đảng mà còn mở rộng ra các không gian chính trị – xã hội bên ngoài. Một trong những công cụ quan trọng để hiện thực hóa quá trình này chính là Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc (CPPCC). Về hình thức, CPPCC được giới thiệu như một cơ chế “đa đảng hợp tác và hiệp thương chính trị” với sự tham gia của tám đảng dân chủ cùng nhiều lực lượng xã hội khác ngoài CPC. Tuy nhiên, trong thực tế, CPPCC không phải là diễn đàn đối trọng hay cạnh tranh chính trị theo hình thức “dân chủ đa nguyên”, mà là công cụ mặt trận thống nhất nhằm hợp thức hóa sự lãnh đạo tuyệt đối của CPC. Bài viết này phân tích thực tế vai trò của CPPCC trong việc điều hòa quan hệ đa đảng, qua đó cho thấy cách Chủ tịch Tập Cận Bình củng cố quyền lực đối với toàn bộ đời sống chính trị – xã hội Trung Quốc.

Cơ cấu và chức năng của CPPCC dưới thời của Tập Cận Bình

Từ khi nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa ra đời cho đến sau Hội nghị Trung ương 3 khóa XI năm 1978, dưới sự lãnh đạo của Đặng Tiểu Bình, Đảng Cộng sản Trung Quốc (CPC) đã định hình tiến trình dân chủ hóa trong khuôn khổ mô hình “chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc”[1]. Theo Điều lệ Đảng, “dân chủ” được hiểu như một phần của chính trị xã hội chủ nghĩa, với ba yếu tố gắn kết hữu cơ không tách rời theo nguyên tắc “Đảng Cộng sản lãnh đạo, nhân dân làm chủ và nhà nước pháp quyền” (nguyên văn: 共产党领导、人民当家作主、依法治国).

Tuy nhiên, bước sang thập niên thứ hai của thế kỷ XXI, thế hệ lãnh đạo thứ năm của Trung Quốc đã có sự phát triển mới về lý luận chia sẻ quyền lực trong Đảng. Theo đó, khác với giai đoạn của Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào, dân chủ dưới thời Tập Cận Bình luôn đi kèm với hai khái niệm quan trọng là “dân chủ tập trung” (民主集中制) và “dân chủ hiệp thương” (协商民主). Theo đó, Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc (CPPCC) hay Chính Hiệp, là cơ quan trung tâm tạo nên tính chính danh của chế độ hợp tác đa đảng và hiệp thương chính trị.

Về cơ cấu tổ chức, thành phần Chính Hiệp gồm đại biểu của các chính đảng do CPC lãnh đạo trong đó có 08 đảng dân chủ cùng hoạt động bao gồm Ủy ban cách mạng Quốc dân đảng Trung Quốc (Dân Cách/RCCK), Đồng minh dân chủ Trung Quốc (Dân Quốc/CDL), Hội kiến quốc dân chủ Trung Quốc (Dân Kiến/CNDCA), Hội xúc tiến dân chủ Trung Quốc (Dân Tiến/CAPD), Đảng dân chủ nông công Trung Quốc (Nông Công Đảng/CPWDP), Đảng trí công Trung Quốc (Trí Công Đảng/CZGP), Học xã Cửu Tam và Đồng minh tự trị dân chủ Đài Loan (ĐàiMinh/TDSGL) và các nhân sĩ không đảng phái, đại diện đến từ Hồng Kông, Ma Cao, Đài Loan và đại diện của Hoa kiều hồi hương[2].   

Trong những năm gần đây, các đại biểu được đề cử chủ yếu đến từ các tập đoàn công nghệ tư nhân, trong khi trước đây chủ yếu gồm những nhân vật có danh tiếng trong thành phần doanh nghiệp nhà nước hay các “hạt giống Đỏ” – con cháu của những nhân vật chính trị cấp cao còn đương chức hoặc đã nghỉ hưu[3]. Ngoài ra, đại biểu CPPCC còn bao gồm nhiều tầng lớp khác trong xã hội chẳng hạn người có ảnh hưởng như nghệ sĩ, vận động viên, diễn viên, chức sắc tôn giáo, học giả…

Một điểm đặc biệt so với giai đoạn trước nằm ở việc quyền lập pháp đã được chuyển từ Chính Hiệp sang cho Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc (NPC) vào năm 1954, nhờ xu hướng đa dạng hóa xã hội dân sự sau cải cách, cơ cấu Chính Hiệp đã nới rộng ra nhiều nhóm đại biểu, thể hiện các trường lợi ích khác nhau nhưng không loại trừ nhau, tạo nên khái niệm “lợi ích tập thể”. Đây cũng là cơ hội để đa dạng các nhóm xã hội có cơ hội tiếp cận gần hơn với hoạt động của chính phủ. Mặc dù nhìn vào thành phần tạo nên CPPCC có vẻ đa dạng nhưng trên thực tế, tất cả người đứng đầu CPPCC đều có vị trí cấp cao trong Đảng, từ Ủy viên đến Thường vụ Bộ Chính trị, tức có sự lãnh đạo tuyệt đối theo chiều dọc của CPC đối với Chính Hiệp.

Điều này càng được thể hiện rõ hơn dưới thời Tập Cận Bình khi sự lãnh đạo toàn diện của CPC được đặt làm phương châm cho mọi cơ quan quyền lực. Trong Báo cáo Đại hội Đảng lần thứ XX, ông Tập nhấn mạnh quan điểm rằng “ý kiến của Đảng được chuyển hóa thành nhận thức chung của các tầng lớp xã hội thông qua thủ tục dân chủ”[4]. Hiểu sâu hơn, điều đó thể hiện tất cả “công việc quan trọng” và “tư tưởng quan trọng” của Chính Hiệp đều phải lấy sự chỉ đạo của Bộ Chính trị hay trực tiếp từ nền tảng tư tưởng Tập Cận Bình làm trung tâm.

z2
Sơ đồ hệ thống chính trị Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của CPC (Nguồn: CRSReport)

Ủy ban Toàn quốc Chính hiệp theo đó cũng tiếp tục gồm những nhân vật thân cận với ông Tập, tiêu biểu như Vương Hỗ Ninh hiện nay là Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị kiêm Chủ tịch Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp, cùng với Thạch Thái Phong và Thẩm Nguyệt Nguyệt nắm giữ các vai trò quan trọng. Với sự tham gia của Mặt trận Thống nhất Trung ương trong cơ cấu, Chính Hiệp được điều chỉnh thành kênh “thống nhất ý chí” giữa các nhóm lợi ích trong bộ máy.

Cơ chế hiệp thương của Chính Hiệp hiện nay được thể hiện dưới dạng đề án/đề xuất chính sách, phải theo quy tắc “hai cơ sở”*, trên tinh thần “bốn nhận thức”**, “bốn tự tin”***, “hai bảo đảm”****. Việc viết đề án được xem là yêu cầu bắt buộc, không thực hiện có thể dẫn đến mất tư cách thành viên hoặc ít nhất mất cơ hội tái nhiệm.

Đại biểu Chính Hiệp ông Trương Phong Dương cho rằng chính vì cấu trúc của CPPCC vốn song song với NPC, dẫn đến sự “lệch vai” giữa hai cơ quan: đại biểu Quốc hội lẽ ra nên bị chất vấn nhiều hơn, còn ủy viên Chính Hiệp nên tập trung tư vấn, nhưng thực tế nhiều phát biểu mạnh mẽ lại đến từ Quốc hội trong khi một số đại biểu Chính Hiệp chủ yếu ca ngợi chính phủ[9]. Vì vậy, nhiều ý kiến cũng cho rằng hoạt động này chủ yếu là quá trình một chiều nhằm duy trì quyền lực của Đảng, chỉ những đề án chính sách mà các đại biểu nộp lên phù hợp đường lối chính thức mới có cơ hội thành công.

CPPCC trong điều hòa quan hệ với các đảng dân chủ

Rút kinh nghiệm từ hai đời lãnh đạo trước, Tập Cận Bình đã chủ động thiết kế mô hình không nhất thiết phải tập hợp các đảng dân chủ mà chỉ trao “danh nghĩa” hình thức cho 8 đảng này và duy trì sự liên kết của họ với CPC. Theo CCPWatch, ngày 4/3/2018 trong bài phát biểu khai mạc Kỳ họp thứ nhất của CPPCC khóa XIII, ông Tập đã khẳng định hệ thống này là “mô hình đảng phái mới” của Trung Quốc, cho phép 8 đảng “tham gia vào quy trình chính trị” nhưng chủ yếu để gắn kết các nhóm dân chủ với ý chí Trung ương[5].

z3
Cơ cấu số ghế của 8 đảng dân chủ năm 2023 (Nguồn: CGTN)

Tính chất “đa đảng” trong hệ thống chính trị Trung Quốc không phải đa nguyên theo kiểu phương Tây mà được tổ chức theo phương pháp tương đối giống mô hình dân chủ đồng thuận, tức là lợi ích của đa số được đề cao. Việc cho phép 8 đảng phái dân chủ chính thống được giữ vai trò hỗ trợ CPC thông qua CPPCC cho thấy nỗ lực quy tụ tất cả đại diện của các giai tầng, lĩnh vực xã hội vào một chính thể đã được thể chế hóa, có vai trò được quy định trong Hiến pháp, có hoạt động cụ thể trên tinh thần “số đông” đó. Vì vậy, các đảng dân chủ đều góp mặt trong cả Nhân Đại và Chính Hiệp, nhưng trên thực chất không có khả năng tranh giành quyền lực hoặc lợi ích mà chủ yếu giữ cai trò tham vấn dưới sự dẫn dắt của CPC.

Sự tham gia của CPC vào CPPCC cũng cho thấy mục tiêu của ông Tập không chỉ để “phòng ngừa” mà còn có tính chi phối, xây dựng sự đồng thuận tuyệt đối với chính sách. Phần lớn thành viên mới của các đảng này cũng phải được CPC xét duyệt về tư cách trước khi gia nhập[6]. Từ những vấn đề đạt được sự nhất trí cao, CPC bắt đầu gợi ý những vấn đề gây tranh cãi hơn như đưa lên vấn đề hợp nhất Đài Loan mặc cho có sự hiện diện của đảng Đài Minh.

Trong bài phát biểu tại Hội nghị công tác về vấn đề Đài Loan của Chủ tịch Ủy ban Toàn quốc Chính Hiệp, ông Vương Hỗ Ninh nhấn mạnh việc thực hiện chính sách toàn cục của Đảng về giải quyết vấn đề Đài Loan trong “thời đại mới” và tăng cường lãnh đạo tập trung, thống nhất[7]. Tuy vậy, Đài Loan luôn xuất hiện trong một bức tranh lớn hơn là an ninh và nguyên tắc quốc gia, đào sâu vào vấn đề này làm chia rẽ các bộ phận vốn không có thực quyền chính trị là không cần thiết. Thực tế, phát ngôn chính thức của đại biểu Chính Hiệp về vấn đề Đài Loan cũng không hề đi ngược lại chủ trương của Trung Quốc. Tại họp báo về Kỳ họp thứ nhất của Ủy ban Toàn quốc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc khóa 14, Tô Huệ – Chủ tịch Ủy ban trung ương của Đồng minh Tự trị Dân chủ Đài Loan cho rằng cần thiết thực hiện “Một gia đình qua eo biển Đài Loan”, đồng thời “đắp ý thức cộng đồng giữa đồng bào hai bờ eo biển Đài Loan thông qua ý thức về quê hương và đất nước”[8].

Thực tiễn cho thấy, ở chiều ngược lại trong quan hệ với CPC, các đề xuất được đệ trình từ một số đảng dân chủ không đi ngược lại chương trình nghị sự đã được triển khai từ trước. Ví dụ, cũng trong buổi họp báo của các đại biểu CPPCC, Đảng Dân kiến khẳng định “bám sát các quyết định và chỉ đạo quan trọng của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc và các chiến lược phát triển lớn của đất nước” khi đề xuất chính sách về vấn đề phát triển kinh tế. Đảng Trí Công cũng thực hiện các hoạt động hỗ trợ Hoa Kiều cùng các doanh nghiệp Trung Quốc tại nước ngoài, quan trọng nhất là đầu tư vào cộng đồng Hoa Kiều tại Philippines và Cebu trong một phần của Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI). Hội Tam Cửu chịu trách nhiệm đề xuất phát triển đất nước thông qua khoa học, công nghệ và giáo dục, đều là các mối quan tâm chiến lược của CPC trong giai đoạn này[9].

CPPCC trong thu nhập các lực lượng xã hội khác

Ngoài các đảng dân chủ, CPPCC là diễn đàn kết nối thành phần không kém quan trọng trong xã hội bao gồm cộng đồng trí thức, người Trung Quốc ở nước ngoài và doanh nghiệp tư nhân, đặc biệt trong lĩnh vực công nghệ. Xã hội đa dạng hóa và sự phát triển bùng nổ của khoa học công nghệ vừa mang lại cơ hội, vừa tạo ra khó khăn cho CPC trong tuyên truyền quan điểm chung. Tận dụng nhóm đại biểu ngoài chính trị gia, CPC thể hiện cách tiếp cận gần gũi hơn với các nhóm lợi ích, đồng thời giảm tính “bề trên” khi truyền đạt đến địa phương.

Đối với giới trí thức, tôn giáo và Hoa kiều, Chính Hiệp tổ chức nhiều hội nghị chuyên đề, diễn đàn tư vấn nhằm thu hút ý kiến, với mục đích chính thức là điều hòa, đoàn kết và thể hiện dân chủ. Vai trò của Chính Hiệp là “vùng an toàn” cho phép các tiếng nói phi chính trị, truyền tải thẳng thắn về tình hình thực tế xã hội. Tuy nhiên, chính vì tính “an toàn”, các vấn đề được thảo luận không vượt qua ranh giới thành các chủ đề gây tranh cãi hơn như cải cách thể chế chính trị hay quyền tự chủ tôn giáo. Thay vào đó, thảo luận thường tập trung vào các lĩnh vực có tính hữu ích cho quản trị như giáo dục, y tế, văn hóa, bảo vệ môi trường hay các hoạt động từ thiện, một mặt thúc đẩy hoạt động đối nội và đối ngoại mang tính nhân dân, mặt khác vẫn duy trì sự trung thành tư tưởng tuyệt đối.

z4
Cơ cấu số ghế của các thành phần trong xã hội (Nguồn: CGTN)

Cũng vì không hoạt động trong lĩnh vực chính trị, nhiều đại biểu Chính Hiệp dù đã có ý tưởng xây dựng đề án góp ý chính sách nhưng lại không biết cách vận động sự ủng hộ để được thông qua. Trong khi đó, mục tiêu kết nối với giới doanh nhân được thể hiện rõ ràng nhất. Theo số liệu của Viện Nghiên cứu Hồ Nhuận (Hurun), số lượng doanh nhân xuất hiện tại Kỳ họp Lưỡng hội nhìn chung có xu hướng tăng trong giai đoạn 2013 đến năm 2016, từ 178 lên 218 đại biểu, trong đó số lượng đại biểu Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc và đại biểu Chính Hiệp đều tăng[10]. Từ năm 2017 đến năm 2018, số lượng doanh nhân bắt đầu giảm nhẹ, tuy nhiên điều này có thể hiểu để giảm khối lượng tài sản trong nội bộ đại biểu. Lĩnh vực kinh doanh cũng chuyển dịch từ bất động sản sang công nghệ cao, tương ứng với bối cảnh nền kinh tế chứng kiến khủng hoảng từ “đóng băng” bất động sản và chạy đua công nghệ Mỹ – Trung.

Ngoài khuôn khổ họp Chính Hiệp, Tập Cận Bình cũng tổ chức các hội nghị riêng với giới doanh nhân, theo Reuters, năm 2025, ông Tập đích thân hội đàm nhiều lãnh đạo doanh nghiệp trong lĩnh vực công nghệ để tăng cường niềm tin cho khu vực tư nhân bằng cách hứa hẹn thực hiện các chính sách về cắt giảm thuế và hỗ trợ tài chính[11]. Đây cũng có thể coi là một dạng hiệp thương nội bộ dù không thông qua Chính Hiệp, phần nào cho thấy ông Tập không những muốn tận dụng lực lượng này cho định hướng kinh tế lâu dài, mà còn điều hướng các nhà kinh tế tư dân hoạt động theo chỉ dẫn của CPC.

Đánh giá và một số gợi mở

Thể chế chính trị Trung Quốc, dù trên danh nghĩa là đa đảng, nhưng thực chất vận hành theo cơ chế tập trung từ trên xuống. Trong đó, CPPCC chủ yếu được xem như công cụ để CPC củng cố sự phục tùng của các thành phần ngoài Đảng, hơn là một diễn đàn nhằm thu hút sự đồng thuận một cách bình đẳng. Tính hình thức được duy trì từ thời Giang Trạch Dân xuyên suốt qua Hồ Cẩm Đào vẫn hoạt động hiệu quả dưới thời Tập Cận Bình. Việc tổ chức và thực hành dân chủ kiểu mới trong CPPCC không chỉ tăng cường tinh thần đoàn kết dân tộc, mà còn tạo sự tương phản rõ rệt với mô hình cạnh tranh đảng phái phương Tây, qua đó góp phần làm suy giảm các phê phán quốc tế về tính chất độc đảng lãnh đạo. Khi ông Tập tiếp tục nhấn mạnh “vai trò lãnh đạo toàn diện” để củng cố tư tưởng Tập Cận Bình về chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc trong thời đại mới, Chính Hiệp lại càng chứng minh là công cụ mềm không thể thiếu để duy trì tính ổn định của chế độ. Chính đặc trưng này cũng đồng nghĩa với việc CPPCC không thể và cũng không được phép có các vai trò cao hơn một cơ quan tham vấn.

Có thể nhận thấy CPC có xu hướng thu hẹp không gian tự chủ của các thiết chế hành chính và tăng cường tập trung toàn diện vào Đảng Cộng sản. Trong khi đó, tại Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam cũng duy trì nguyên tắc một đảng lãnh đạo, cơ chế dân chủ vẫn tạo ra sự phân công, phối hợp có kiểm soát nhất định giữa Đảng, Nhà nước và các tổ chức xã hội, đặc biệt thông qua kênh giám sát và phản biện của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam (MTTQ). Sự tương đồng và khác biệt cũng được phản ánh rõ trong vai trò của Chính Hiệp và Mặt trận. MTTQ được coi “là một thành phần của hệ thống chính trị”, trực tiếp tham gia bầu cử, giới thiệu ứng cử viên Quốc hội và tham gia lập pháp, là “tổ chức hiệp thương giới thiệu, hiệp thương cử nhân dân ứng cử” và “tham gia góp ý xây dựng luật, nghị quyết”, nghĩa là về mặt luật hoá, MTTQ là một phần của chính phủ Việt Nam[12]. Ngược lại, CPPCC không phải là “cơ quan quyền lực nhà nước”, mà chỉ là nơi “tập hợp các đảng phái, tổ chức chính trị – xã hội, người dân các dân tộc” để hiệp thương[13].

Cơ chế hiệp thương kiểu Trung Quốc vẫn có những điểm mà Việt Nam có thể cân nhắc học hỏi kinh nghiệm.

Trước hết, việc duy trì một kênh kết nối hiệu quả giữa nhà nước và xã hội là vô cùng cần thiết trong bối cảnh quản trị thông tin ngày càng phức tạp, qua đó góp phần gia tăng tính gắn kết và giảm thiểu nguy cơ phân hóa xã hội. Tiếp đó, thông điệp mang tính biểu tượng rằng mọi tầng lớp xã hội đều có cơ hội giữ vị trí trong hệ thống chính trị giúp lan tỏa giá trị chính danh cho chế độ, đặc biệt về phương diện truyền thông đối nội và đối ngoại. Sau cùng, tham vấn có thể trở thành cơ chế bổ trợ cho vai trò lãnh đạo của Đảng khi tạo thêm diễn đàn để lắng nghe, điều tiết và định hướng các luồng quan điểm xã hội. Với cách tiếp cận này, hiệp thương thực chất sẽ góp phần củng cố sự ổn định của hệ thống trong dài hạn.

Dẫu vậy, xét trong thực tế hoạt động, MTTQ vẫn bộc lộ những hạn chế nhất định nếu so sánh với Chính Hiệp của Trung Quốc. Báo cáo tổng kết của Ủy ban Trung ương MTTQ thường thiếu số liệu định lượng cụ thể, chủ yếu dừng lại ở việc điểm qua các hoạt động tiêu biểu trong năm hoặc giới thiệu nhân sự mới thông qua hội nghị. Cách thức triển khai hoạt động của MTTQ cũng chủ yếu tập trung vào công tác tuyên truyền ở cơ sở và địa phương, nhằm bảo đảm không đi ngược lại chủ trương, đường lối của Đảng. Trong khi đó, Chính Hiệp có không gian nêu ý kiến tự do hơn, sở hữu cơ chế báo cáo và họp riêng biệt, thậm chí còn tổ chức các phiên họp song song với Quốc hội (Nhân Đại). Trong bối cảnh đó, dù không vận hành trong một chế độ đa đảng, MTTQ vẫn có thể cải thiện giới hạn nội tại bằng cách nâng cao tính minh bạch trong quy trình hiệp thương và giới thiệu nhân sự, đồng thời công bố rõ ràng các tiêu chí lựa chọn và mở rộng kênh tiếp xúc trực tiếp với cử tri. Về lâu dài, việc xây dựng cơ sở dữ liệu quốc gia về dân chủ cơ sở, kết hợp với tinh giản bộ máy sau cải cách hành chính và khai thác hiệu quả mạng lưới chuyên gia, sẽ tạo nền tảng để nâng cao chất lượng phản biện xã hội. Qua đó, Mặt trận có thể từng bước khẳng định vị thế như một thiết chế tham gia hoạch định chính sách trên cơ sở thực chứng, đóng góp thiết thực cho chiến lược phát triển quốc gia.

Khi nhiều chính sách mới được đề xướng bởi Chính phủ trong giai đoạn cải cách hành chính mạnh mẽ hiện nay đồng thời là cơ hội để MTTQ đẩy mạnh tính thực chất thông qua giám sát, phản biện xã hội. Không cần quá cầu kỳ và hình thức giống Chính Hiệp, MTTQ hoàn toàn có thể phát triển trong khuôn khổ có sẵn, bắt từ việc gần gũi với quần chúng hơn, thể hiện đúng vai trò lắng nghe nhân dân và tạo những tác động tập thể, mang Nhà nước và nhân dân đến gần nhau. Quan trọng nhất, tác động thực sự của Mặt trận đối với cải thiện chất lượng chính sách phụ thuộc nhiều vào mức độ chấp nhận của cơ quan nhà nước, hơn là chỉ ở nỗ lực của người dân hoặc bản thân Mặt trận.

Kết luận

Tóm lại, CPPCC dưới thời Tập Cận Bình tiếp tục duy trì vai trò cơ chế hiệp thương hình thức, đảm bảo tính chính danh dân chủ và giảm các áp lực trong nội bộ thượng tầng lãnh đạo bằng cách chuyển hóa các lực lượng xã hội vào một khuôn khổ thể chế mà không ảnh hưởng đến vị thế của CPC. CPPCC vẫn không phải một cơ chế chia sẻ quyền lực thực chất, mà là công cụ củng cố quyền lực, hợp pháp hóa sự lãnh đạo toàn diện của CPC và điều hòa quan hệ trong khuôn khổ “một Đảng thống lĩnh, nhiều đảng tham chính”.Một câu hỏi được nhiều nhà quan sát đặt ra rằng trong tương lai liệu CPPCC có giảm bớt tai tiếng “bình hoa dân chủ”, có sự cải thiện thực chất trong hoạt động không, hay liệu CPPCC có bị cắt giảm khi cuộc chiến chống tham nhũng đang quay trở lại. Câu trả lời chắc chắn rằng Chính Hiệp sẽ không thay đổi vị trí trong bộ máy chính trị Trung Quốc và ông Tập cũng không muốn tự tạo bất lợi cho mình khi trao thêm quyền cho các đảng phái và lực lượng xã hội ngoài Đảng Cộng sản.

Chú thích:

*“Hai cơ sở” (两个确立): Bảo đảm vị trí cốt lõi của Tổng bí thư Tập Cận Bình và vị trí cốt lõi của toàn Đảng Cộng sản Trung Quốc

**“Bốn nhận thức” (四个意识): Ý thức chính trị, ý thức tình hình chung, ý thức cốt lõi và ý thức về sự liên kết

***“Bốn tự tin” (四个自信): Niềm tin vào con đường, lý luận, chế độ và văn hóa của chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc

****“Hai bảo đảm” (两个维护): Kiên quyết bảo đảm vị trí hạt nhân của Tổng bí thư Tập Cận Bình trong BCH Trung ương Đảng, kiên quyết bảo đảm quyền lực của BCH Trung ương Đảng và sự lãnh đạo tập trung, thống nhất của Đảng

Tác giả: Bùi Ngọc Linh

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của Nghiên cứu Chiến lược. Mọi trao đổi học thuật và các vấn đề khác, quý độc giả có thể liên hệ với ban biên tập qua địa chỉ mail: [email protected]

Tài liệu tham khảo

[1]共产党员网 (2022) “中国共产党章程(全文)” https://www.12371.cn/special/zggcdzc/zggcdzcqw/

[2]  中华人民共和国中央人民政府 (2025). “资料:中国人民政治协商会议.”

[3] Yu, Xie; Leng, Sidney (2018). “Tech entrepreneurs dominate as China’s political advisers in IT push”. South China Morning Post. https://www.scmp.com/business/companies/article/2135642/tech-entrepreneurs-replace-real-estate-tycoons-political-advisers?module=perpetual_scroll_0&pgtype=article

[4] CPC Leadership Group of the General Office of the CPPCC National Committee. (2025). “The CPC’s overall leadership is a fundamental guarantee for the high-quality development of the CPPCC in the new era”. Qiushi Journal. https://en.qstheory.cn/2025-01/13/c_1063751.htm

[5]  南京大学 (2014). “张凤阳:代表和委员谁更应该“放炮”?” https://www.nju.edu.cn/info/3191/165211.htm

[6] 信阳农林学院党委统战部 (2020). “新时代民主党派基层组织建设的路径”.https://www.xyafu.edu.cn/dwtzb/info/1043/1324.htm

[7] Chinese People’s Political Consultative Conference. (2025). “Wang Huning urges resolute efforts to advance national reunification”. http://en.cppcc.gov.cn/2025-02/27/c_1073178.htm

[8],[9] 中国人民政治协商会议全国委员会. (2023). “民主党派中央和全国工商联新一届领导人集体亮相答记者问.”https://www.cppcc.gov.cn/zxww/2023/03/06/ARTI1678106150553961.shtml

[10] 朱茜. (2018). “十张图带你看清2017和2018两会中的上榜企业家行业分布和人员变动!.” 前瞻产业研究院. https://www.qianzhan.com/analyst/detail/220/180308-d1cdf529.html

[11] Reuters. (2025). “Xi chairs symposium attended by Jack Ma, other Chinese business leaders”. https://www.reuters.com/world/china/xi-chair-symposium-attended-by-jack-ma-other-chinese-business-leaders-sources-2025-02-14/

[12] Hiến pháp Việt Nam (2013) https://datafiles.chinhphu.vn/cpp/files/vbpq/2013/12/hp.pdf

[13] “习近平:决胜全面建成小康社会 夺取新时代中国特色社会主义伟大胜利——在中国共产党第十九次全国代表大会上的报告”. 新华社, 2017. https://www.gov.cn/zhuanti/2017-10/27/content_5234876.htm

ShareTweetShare
Bài trước

Nepal và sự xuất hiện của một “Mùa Xuân châu Á” mới

Next Post

“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

Next Post
“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

  • Thịnh Hành
  • Bình Luận
  • Latest
Cuba đương đầu với những thách thức chính trị trong nước

Cuba đương đầu với những thách thức chính trị trong nước

22/06/2025
Tin đồn về sự lung lay quyền lực của Tập Cận Bình: Hiện thực hay chỉ là biểu hiện của chiến tranh nhận thức?

Tin đồn về sự lung lay quyền lực của Tập Cận Bình: Hiện thực hay chỉ là biểu hiện của chiến tranh nhận thức?

04/06/2025
Tình hình xung đột tại Myanmar sau 3 năm: Diễn biến, tác động và dự báo

Tình hình xung đột tại Myanmar sau 3 năm: Diễn biến, tác động và dự báo

30/01/2024
Châu Á – “thùng thuốc súng” của Chiến tranh thế giới thứ ba

Châu Á – “thùng thuốc súng” của Chiến tranh thế giới thứ ba

18/09/2024
Xung đột quân sự Thái Lan – Campuchia: Cuộc chiến không có người chiến thắng

Xung đột quân sự Thái Lan – Campuchia: Cuộc chiến không có người chiến thắng

27/07/2025
Tình hình Biển Đông từ đầu năm 2024 đến nay và những điều cần lưu ý

Tình hình Biển Đông từ đầu năm 2024 đến nay và những điều cần lưu ý

06/05/2024
Làn sóng biểu tình ở Indonesia: thực trạng, dự báo và vấn đề đặt ra đối với Việt Nam

Làn sóng biểu tình ở Indonesia: thực trạng, dự báo và vấn đề đặt ra đối với Việt Nam

01/09/2025
Dấu hiệu cách mạng màu trong khủng hoảng chính trị ở Bangladesh?

Dấu hiệu cách mạng màu trong khủng hoảng chính trị ở Bangladesh?

07/08/2024
Triển vọng phát triển tuyến đường thương mại biển Á – Âu qua Bắc Băng Dương

Triển vọng phát triển tuyến đường thương mại biển Á – Âu qua Bắc Băng Dương

2
Khả năng phát triển của các tổ chức an ninh tư nhân Trung Quốc trong những năm tới

Khả năng phát triển của các tổ chức an ninh tư nhân Trung Quốc trong những năm tới

2
4,5 giờ đàm phán cấp cao Mỹ – Nga: cuộc chiến tại Ukraine liệu có cơ hội kết thúc?

Những điều đáng chú ý trong cuộc đàm phán Ngoại trưởng Nga – Mỹ tại Saudi Arabia

2
Tin đồn về sự lung lay quyền lực của Tập Cận Bình: Hiện thực hay chỉ là biểu hiện của chiến tranh nhận thức?

Tin đồn về sự lung lay quyền lực của Tập Cận Bình: Hiện thực hay chỉ là biểu hiện của chiến tranh nhận thức?

2
Liệu đã đến thời điểm nghĩ tới đàm phán hòa bình với Nga và các điều khoản sẽ thế nào?

Liệu đã đến thời điểm nghĩ tới đàm phán hòa bình với Nga và các điều khoản sẽ thế nào?

1
Quan hệ Nga-Trung-Triều phát triển nhanh chóng và hệ lụy đối với chiến lược của phương Tây

Quan hệ Nga-Trung-Triều phát triển nhanh chóng và hệ lụy đối với chiến lược của phương Tây

1
Campuchia triển khai Chiến lược Ngũ giác và những hàm ý đối với Việt Nam

Campuchia triển khai Chiến lược Ngũ giác và những hàm ý đối với Việt Nam

1
Nhìn nhận về quan hệ Nga – Triều hiện nay: Vị thế của một tiểu cường sở hữu vũ khí hạt nhân

Nhìn nhận về quan hệ Nga – Triều hiện nay: Vị thế của một tiểu cường sở hữu vũ khí hạt nhân

1
Định hình an ninh châu Á qua quan hệ Mỹ–Trung, nhìn từ diễn đàn Shangri-La và Hương Sơn 2025

Định hình an ninh châu Á qua quan hệ Mỹ–Trung, nhìn từ diễn đàn Shangri-La và Hương Sơn 2025

27/09/2025
“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

26/09/2025
Vai trò của Chính hiệp trong việc điều hoà mối quan hệ đa đảng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thời Tập Cận Bình

Vai trò của Chính hiệp trong việc điều hoà mối quan hệ đa đảng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thời Tập Cận Bình

25/09/2025
Bạo loạn chính trị Nepal: Tình hình, tác động và góc nhìn từ hiệu ứng Domino

Nepal và sự xuất hiện của một “Mùa Xuân châu Á” mới

24/09/2025
Xu hướng dịch chuyển trọng tâm chiến lược sang khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương của Mỹ: Phần đầu

Xu hướng dịch chuyển trọng tâm chiến lược sang khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương của Mỹ: Phần cuối

22/09/2025
Xu hướng dịch chuyển trọng tâm chiến lược sang khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương của Mỹ: Phần đầu

Xu hướng dịch chuyển trọng tâm chiến lược sang khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương của Mỹ: Phần đầu

21/09/2025
Liệu hành lang Zangezur có trở thành tuyến đường chiến lược của Trump?

Liệu hành lang Zangezur có trở thành tuyến đường chiến lược của Trump?

20/09/2025
BRICS như một mối đe doạ có hệ thống đối với Washington

BRICS như một mối đe doạ có hệ thống đối với Washington

19/09/2025

Tin Mới

Định hình an ninh châu Á qua quan hệ Mỹ–Trung, nhìn từ diễn đàn Shangri-La và Hương Sơn 2025

Định hình an ninh châu Á qua quan hệ Mỹ–Trung, nhìn từ diễn đàn Shangri-La và Hương Sơn 2025

27/09/2025
10
“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

“Con đường tơ lụa kỹ thuật số” của Trung Quốc và tham vọng định hình trật tự kỹ thuật số quốc tế

26/09/2025
46
Vai trò của Chính hiệp trong việc điều hoà mối quan hệ đa đảng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thời Tập Cận Bình

Vai trò của Chính hiệp trong việc điều hoà mối quan hệ đa đảng dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản thời Tập Cận Bình

25/09/2025
238
Bạo loạn chính trị Nepal: Tình hình, tác động và góc nhìn từ hiệu ứng Domino

Nepal và sự xuất hiện của một “Mùa Xuân châu Á” mới

24/09/2025
520

Cộng đồng nghiên cứu chiến lược và các vấn đề quốc tế.

Liên hệ

Email: [email protected]; [email protected]

Danh mục tin tức

  • Bầu cử tổng thống mỹ
  • Châu Á
  • Châu Âu
  • Châu Đại Dương
  • Châu Mỹ
  • Châu Phi
  • Chính trị
  • Chuyên gia
  • Khu vực
  • Kinh tế
  • Lĩnh vực
  • Media
  • Phân tích
  • Quốc phòng – an ninh
  • Sách
  • Sự kiện
  • Sự kiện
  • Thông báo
  • Thư viện
  • TIÊU ĐIỂM – ĐẠI HỘI ĐẢNG XX TQ
  • Xã hội
  • Ý kiến độc giả
No Result
View All Result
  • Trang Chủ
  • Lĩnh vực
    • Kinh tế
    • Xã hội
    • Quốc phòng – an ninh
    • Chính trị
  • Khu vực
    • Châu Á
    • Châu Âu
    • Châu Mỹ
    • Châu Phi
    • Châu Đại Dương
  • Phân tích
    • Ý kiến độc giả
    • Chuyên gia
  • Thư viện
    • Sách
    • Tạp chí
    • Media
  • Podcasts
  • Giới thiệu
    • Ban Biên tập
    • Dịch giả
    • Đăng ký cộng tác
    • Thông báo

© 2022 Bản quyền thuộc về nghiencuuchienluoc.org.