Kết nối chuỗi cung ứng có thể được thúc đẩy thông qua việc xây dựng cơ sở hạ tầng và giảm các rào cản thể chế như thương mại và đầu tư, từ đó tận dụng hiệu quả công nghệ số và đảm bảo phát triển bền vững nhằm nâng cao tính kết nối và khả năng chống chịu của chuỗi cung ứng. Trong Khu vực Thương mại Tự do Trung Quốc – ASEAN, kết nối chuỗi cung ứng vẫn còn gặp nhiều trở ngại như: phát triển cơ sở hạ tầng chưa đồng đều, tiêu chuẩn và quy tắc chưa thống nhất, tiềm năng của chuỗi cung ứng số chưa được khai thác đầy đủ; đồng thời đang chịu ảnh hưởng từ việc Mỹ thúc đẩy “Khuôn khổ kinh tế Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương” (IPEF). Phiên bản 3.0 của Khu vực Thương mại Tự do Trung Quốc – ASEAN dự kiến sẽ bổ sung một chương riêng về kết nối chuỗi cung ứng, thông qua hiệp định thương mại tự do làm nền tảng, bao gồm hợp tác trong các lĩnh vực như: sản phẩm trọng yếu, dịch vụ, cơ sở hạ tầng và gián đoạn chuỗi cung ứng. Điều này sẽ giúp loại bỏ các trở ngại trong việc kết nối chuỗi cung ứng giữa Trung Quốc và ASEAN, đồng thời ứng phó với tác động từ khuôn khổ IPEF của Mỹ. Tuy nhiên, điều đó cũng đặt ra yêu cầu mới trong việc hoàn thiện hệ thống pháp luật trong nước của các nước thành viên. Trung Quốc cần thúc đẩy các bên liên quan thực hiện các quy tắc kết nối chuỗi cung ứng, làm sâu sắc hơn sự kết nối hạ tầng “cứng” với các nước ASEAN, tăng cường sự liên kết về tiêu chuẩn và quy tắc, hoàn thiện cơ sở pháp lý cho chuỗi cung ứng số, đồng thời xây dựng các quy định liên quan đến an ninh chuỗi cung ứng.








